Như phần nào thể hiện tính cách của người Nghệ, rất nhiều tên đất, tên sông, tên núi, ... ở xứ Nghệ chỉ có một âm tiết. Tên một âm tiết ở xứ Nghệ nghe rất cộc lốc, ý nghĩa lạ, độc đáo phần nào đó có nghĩa ngang tàng, thậm chí đôi từ chẳng truy được nguồn gốc ngữ nghĩa.
Trước tiên là phải nhắc đến thành phố Vinh, cho đến dừ, đây vẫn là thành phố duy nhất ở Việt Nam mà tên chỉ có một âm tiết. Rồi sông Lam, cầu Cấm, đền Cuông, thị trấn Dùng, thị trấn Nghèn, rào Giăng, rú Quyết, ...
Một số tên ban đầu chỉ có một âm tiết nhưng về sau do gắn liền với "danh từ chung" mà thành hai âm tiết như Cửa Lò, Cửa Hội, Bãi Lữ, Truông Bồn, Lèn Nậy ...
Làng Sen( Nam Đàn ), chợ Sáo ( Nam Giang - Nam Đàn), chợ Vạc( một bên của Hùng tiến - Nam Đàn), Rú Chung (Kim Liên - Nam Đàn),Chợ Cồn ( thanh chương ), Hồ Goong ( Vinh),
Bản Ban,bản Đôm ( quỳ châu) ; bản Núng,bản Cào, bản Heo, Bản Pun, bản Na ( quế phong) ; Bản Pung,bản Can, bản La, bản Coọc, bản Đàng ( Tương Dương);
chợ Rộc ( yên thành), hòn Ngư ( Cửa Lò ); sông Đào (nam đàn ); núi Đôi ( nghi lộc ),
sông Giăng, cầu Rộ (Thanh Chương)
- Rú Mựu ( Mỏ Đá Rú Mựu, ráp danh Hưng Đạo & Nam Giang, trên đường từ Vinh về quê Bác)
- Đi kèm với từ "Mựu" trên, còn có Cầu Mựu. Chợ...Cầu Mựu.
- Rú Chung ( Xã Nam Chung, Nam Đàn)
- Cầu Đước ( Xã Hưng Chính, giáp ranh Hưng Nguyên & Vinh)
- Cầu Mưng ( ? chưa nhớ chính xác địa điểm)
- Chợ Phủ ( Hưng Đạo ? )
- Một cái tên khá nổi tiếng : Vinh, Chợ Vinh
- Cầu...Bùng Núi Xước thuộc địa phận xã Quỳnh Lộc và Quỳnh Lập
Sông Thai (Quỳnh Lưu)
Gò Điệp ở xã Quỳnh Văn (Quỳnh Lưu)
Thị Trấn Lạt ( Tân Kỳ)
Chợ Dừa ( Anh Sơn)
Rú Áng ( Anh Sơn)
Thị Trấn Cừa ( Tân Kỳ)
Rú Bụt (Anh sơn)
Chợ Giăng (Thanh chương)
Chợ Bộng (Yên Thành )
Chợ Vẹo
Lèn Bảo Nham( yên Thành)
Hang Mật Trắng ( Bài Sơn - Đô Lương)